Bức ảnh trung úy Đỗ Đức Việt - cán bộ PCCC, một trong 3 chiến sĩ hy sinh - chia sẻ sau trận chiến với "giặc lửa" sáng 11/5/2021. Trong ảnh: Việt ngồi ngoài cùng, bên trái.
Thật đau đớn khi những người thân - những người cha, người mẹ, người con, anh, em, những người đồng đội - phải mãi mãi rời xa họ. Mới đây thôi, họ còn chung một mái nhà, chung cả những niềm vui, nỗi buồn. Tin nhắn hỏi han của người mẹ gửi cho con mãi mãi không có lời hồi đáp, như trường hợp của binh nhì Nguyễn Đình Phúc... Họ ra đi khi nhiều giấc mơ còn chưa thành hiện thực, những dự định mãi thành dang dở, để lại trong lòng những người thân và cả những người xa lạ nỗi đau, nỗi thương nhớ khôn nguôi.
Bên cạnh tình cảm xót thương, đau đớn, nhiều người bày tỏ niềm cảm phục trước hành động dũng cảm, sự hy sinh vô giá của những chiến sĩ chiến đấu với giặc lửa để bảo vệ tính mạng của người dân. Trước khi hy sinh, họ cùng những đồng đội đã cứu được 8 người.
Không phải khi vụ hoả hoạn xảy ra, mọi người mới thấy được phẩm chất dũng cảm của những người lính cứu hoả. Có thể nói rằng, ngay khi quyết định trở thành một chiến sĩ phòng cháy chữa cháy, họ đã hoàn thành hành động dũng cảm nhất của mình. Những điều sau đó họ làm - như cứu người trong vụ cháy - chỉ là sự tiếp nối của hành động đó mà thôi.
Những người lính cứu hoả nói chung và 3 chiến sĩ đã hy sinh nói riêng chắc hẳn đều không mong trở thành người hùng mà chỉ muốn làm thật tốt nhiệm vụ của mình, cứu được thật nhiều người nhất có thể, bảo vệ được tài sản của người dân trong những vụ cháy cũng như làm sao để hạn chế thấp nhất những vụ cháy có thể xảy ra.